“Trừ phi ta cũng cùng đi, bằng không ta sẽ không cho Đóa Đóa rời khỏi hoàng cung.”
“Không được!” Tiểu Bụi lập tức phản đối, “Người ngoài không được vào quốc gia chúng ta!”
“Ta cũng không phải người nước các ngươi.”
“Ngươi là người trong tiên đoán, ngoại lệ!”
Hoàng Phủ Dật cười cười, “Ta là phu quân của Đóa Đóa.”
Phá điểu có chút tức giận nhìn hai người bọn họ nắm tay nhau, nhưng an nguy của quốc gia, tánh mạng của tộc nhân hiển nhiên quan trọng hơn.
“Mặc hắn đi!” Nó tức tối vỗ cánh, bay tới bên cạnh chờ hết giận.
Tiểu Bụi rất không tình nguyện, nhìn bọn họ, “Chuyện gì cần an bài thì an bài đi, mau chóng xuất phát.”
“Cần bao lâu?”
“Ba ngày.”
Ba ngày?
Đóa Đóa đối với bọn nó đến tột cùng ở nơi nào tò mò vô cùng, đừng nói là đi rồi về, cho dù là đi một chuyến, trong vòng ba ngày cũng không rời khỏi Kì quốc được a.
Hay quốc gia bọn họ nói chính là một tiểu tộc, ẩn cư ở núi nào đó?
Hiện đúng là lúc trong cung bận rộn, cho dù chỉ rời khỏi ba ngày, cũng có rất nhiều chuyện phải sắp xếp.
Hoàng Phủ Dật kéo Đóa Đóa rời khỏi, tránh cho hắn không ở đây phá điểu sẽ bắt người đem đi.
Mặc dù không nói rõ đến tột cùng là đi làm cái gì, nhưng hoàng thượng đối với nhi tử có khả năng này của mình rất là khoan dung, không cản trở nhiều liền đồng ý cho hắn rời khỏi.
Không ngờ bọn họ lại bị tốn chút thời gian với tứ hoàng tử.
“Rời khỏi?” Hoàng Phủ Hạo tà tà nhướng mi, “Lão ngũ, hiện tại chính là thời điểm quan trọng, cho dù ngươi chỉ rời khỏi ba ngày, ta cũng có thể khiến địa vị thái tử của ngươi khó giữ được.”
Hoàng Phủ Dật cười cười, “Ta sẽ không để huynh đoạt đi.”
Hoàng Phủ Hạo hừ, “Ngươi không phải nói ngươi không cần vị trí thái tử sao?”
“Giờ quan tâm rồi,” Hoàng Phủ Dật thong thả nói, “Bởi vì Đóa Đóa nói cả hoàng cung nàng thích nhất là cảnh sắc ở Đông cung, không muốn đổi cung khác.”
Khụ, lời này thật nghẹn chết người a. . . . . .
Không để ý tới tứ ca hóa đá, Hoàng Phủ Dật dẫn Đóa Đóa rời khỏi.
Đóa Đóa rối rắm, mỗi đến như vậy nàng liền cảm thấy hắn thật sự rất đẹp trai, nhưng chỉ số thông minh nếu không dùng để sắc dụ nàng, vậy càng đẹp trai . . . . . .
An bài mọi chuyện xong, người ngựa chuẩn bị xuất phát.
202. Thành trong mây (1)
Tiểu Bụi vừa định ngậm Hoàng Phủ Dật, phá điểu liền ngăn cản hắn, “Không thể trở về như thế.”
“Vì sao?” Tiểu Bụi khó hiểu.
“Ngươi nói xem!” Phá điểu liếc nó một cái.
Toàn tộc chỉ có một mình hắn tin tưởng tiên đoán vạn năm trước, còn vì chuyện này cùng bọn họ ầm ĩ vô số lần.
Lần này hắn lại rời khỏi quốc gia lâu như thế, cho dù có người tìm cũng không trở về, giờ chẳng những đột nhiên đổi ý, còn đem theo một nữ nhân loài người quay về, đây không phải khiến người hoài nghi sao!
Cho dù tiên đoán là thật, cũng phải vụng trộm giải quyết xong trước, miễn cho khiến dân chúng khủng hoảng.
Bị phá điểu trừng như thế, Tiểu Bụi cũng hiểu ra, “Vậy ngươi nói làm sao bây giờ?”
“Ngụy trang! Còn có thể làm sao nữa.”
Phá điểu đang nói liền bay đến thư phòng, lăn lăn trong nghiên mực
Tiểu hoa điểu trong nháy mắt biến thành tiểu hắc điểu . . . . . .
Đóa Đóa bị sét đánh ngã, “Nếu trời mưa, ngươi không phải sẽ phai màu sao?”
“Ta có ngốc như vậy không!” Phá điểu không vui nói nàng.
Đóa Đóa nhịn xuống xúc động muốn gật đầu, kỳ thật thật sự rất giống . . . . . .
Ở không trung quơ quơ cánh, trên người phá điểu đột nhiên có một tầng kim quang.
Chờ hào quang tan đi, mực nước cũng khô, phá điểu vừa rồi nhìn lộn xộn biến thành một con chim nhỏ đen bóng.
Nhìn rất giống quạ đen . . . . . . Đóa Đóa yên lặng lau lệ.
Đáng tiếc phá điểu không tự giác, còn cảm thấy hình tượng mới của mình rất uy phong , ở không trung ôm cánh như đại gia.
Tiểu Bụi bay đi rồi, chờ hắn trở về, không biết làm thế nào mà toàn thân trắng toát, nhìn. . . . . . rất quái .
Tiểu Bụi còn đem lồng chim đến, đá Nghiêu Phi bên trong ra, nó cùng phá điểu đều chui vào.
“Giờ có thể đi rồi?” Hoàng Phủ Dật liếc hai con chim cổ quái.
Kêu Đóa Đóa đi cứu mạng, nhưng nhìn dáng vẻ bọn chúng, không có chút lo lắng, rất kỳ quái.
“Không được.”
Phá điểu vốn phải gật đầu, đột nhiên lại lắc đầu, lại đưa Nghiêu Phi bên ngoài vào trong lồng.
“Hai chúng ta vừa thấy liền biết không phải chim bình thường, dễ khiến người ta nghi ngờ, tốt hơn cho một con chim thật sự theo yểm hộ sẽ tương đối an toàn.”
Phá điểu thở dài, như là vì mình không cách nào che giấu khí bá vương mà phiền lòng.
203. Thành trong mây (2)
“. . . . . .” Đóa Đóa không biết nói gì ngưng nuốt.
Bạn học phá điểu, ngươi nghĩ nhiều rồi. . . . . .
Kỳ thật ngươi một chút cũng không uy vũ, nếu không nói chính là tiểu phá điểu bình thường.
Không có cách nào, Hoàng Phủ Dật bọn họ chỉ có thể cầm lồng chim, “Đi thế nào?”
Phá điểu hừ một tiếng, bắt đầu chỉ huy, “Ngươi ôm Đóa Đóa, nhắm mắt, miễn cho dọa đến các ngươi!”
“. . . . . .” Cái gì cùng cái gì nha. . . . . .
Hai người đều không nhắm mắt, tay Hoàng Phủ Dật vốn đang ở trên lưng Đóa Đóa, cho nên không động đậy nhìn phá điểu.
Sau đó Hoàng Phủ Dật liền cảm thấy lồng chim như có một sức mạnh cực đại, đưa hắn bay lên không trung.
Ách. . . . . . Đóa Đóa bị Họ Hoàng Phủ Dật ôm rời khỏi mặt đất, thực kinh ngạc nhìn xuống mặt đất.
Nàng rất xác định Hoàng Phủ Dật hiện không dùng khinh công, cho nên là phá điểu cùng Tiểu Bụi làm bọn họ bay lên?
Hình như trước kia nàng quá xem thường phá điểu a. . . . . .
Bọn họ rời khỏi không lâu, có bóng hắc y nhân tiến vân gia.
“Chủ tử, bọn họ rời cung, nói là ba ngày sau mới trở về.”
Ba ngày?
Mạc Lương Ngôn xoay xoay chén trà trong tay, trên khuôn mặt tuyệt mĩ lộ ra nụ cười quái dị, “Đã biết.”
“Dạ” Hắc y nhân cung kính lui ra cửa.
“Ba ngày?”
Mạc Lương Ngôn cười thì thào tự nói, “Ba ngày có thể xảy ra nhiều chuyện lắm.”
Không trung ——
Hai người Đóa Đóa đều không có động đậy, nhìn qua giống như đang bay, giống như thần tiên.
Trên mặt đất cảnh vật càng nhỏ đi, Đóa Đóa càng lúc càng kinh ngạc, bọn họ vẫn bay thẳng lên trên, chẳng lẽ bọn phá điểu ở trên bầu trời?
Vấn đề rất nhanh có đáp án, vốn đang bay yên ổn, phá điểu đột nhiên cảnh giác dừng lại, “Có người!”
Hoàng Phủ Dật nhíu mày, hắn căn bản không phát hiện có người tới gần, không lẽ võ công con quái điểu này lợi hại hơn hắn?
Tiểu Bụi hiển nhiên cũng phát hiện có người tới gần, cùng phá điểu hợp lực, nhanh chóng đem Hoàng Phủ Dật cùng Đóa Đóa đứng lại trên một đóa phù vân.
“Đừng nói lung tung!” Phá điểu dặn dò.
“. . . . . .” Đóa Đóa ngây dại.
Dưới chân như giậm lên cát biển, thật cẩn thận giậm một cái, nàng phát hiện chân có thể xuyên qua phù vân, nàng vẫn nên đứng yên.
Các bạn góp ý về truyện nhà mình nào ~~ Nhà vắng vẻ quá đi ಥ _ ಥ Hủy trả lời
Chủ nhà xênh đẹp ^.^
VÀI LỜI MUỐN NÓI
Chào mừng mọi người ghé thăm Mây 芸英
1. Truyện được post tại Mây 芸英 mang tính chất phi thương mại và bản quyền thuộc về tác giả, bản convert thuộc về người convert .Do đó mong các bạn vui lòng không mang đi nơi khác nếu không có sự đồng ý của người edit.
2. Vì truyện chỉ được edit nên độ chính xác không thể được hoàn toàn và cũng khó tránh khỏi sai sót, mong các bạn thông cảm và góp ý để editor có thể rút kinh nghiệm, để được hoàn thiện hơn!
3.Xin vui lòng không mang nội dung các bản edit trong blog đi ra ngoài mà không có sự xin phép trước cũng như ghi đầy đủ tên tuổi tác giả, tác phẩm, người edit , ghi rõ nguồn bản edit và không thay đổi nội dung của bản edit dưới bất kỳ hình thức nào.
Nếu phát hiện truyện bị bê đi lung tung khi chưa được sự cho phép của chủ nhà thì bắt buộc sẽ set pass.
4.♥♥ Mình rất vui khi nhìn thấy số lượt view vào blog mỗi ngày nhưng nếu có thể mình hy vọng mọi người để lại comment,mỗi một comment của các bạn là một lời khích lệ tinh thần cho các editor ♥♥
Vì công sức của mình và các bạn editor đều bỏ ra mà truyện của mình là phi thương mai cho nên mong các bạn hãy có tinh thần ủng hộ với editor hơn một tí, lợi cho các bạn mà mình cũng thoải mái hơn. Like, comment và bấm sao thì chả mất bao nhiêu thời gian của các bạn cả và điều đó cũng xứng đáng với công sức của mình và các editor khác đã bỏ ra .
5.Mọi người nói chung và ngay cả Mây 芸英 thì ai cũng có cuộc sống riêng và công việc phải làm do đó Mây 芸英 không thể nào dành hết 24/24 ngồi lì trước máy tính được, mà còn phải đi làm những việc khác nữa cho nên mong mọi người hãy thông cảm cho sự chậm trễ triền miên của Jelly nhé. Còn nếu các bạn không đợi chương mới thì mình đành chịu thôi nhé .
6.Vấn đề ebook là sau khi mình hoàn thành xong truyện sẽ bắt tay vào beta lại và sau đó mới làm ebook truyện nhé .Còn các bạn nếu ko chờ được bản ebook của mình thì muốn làm thì cũng share kín giùm mình!!! Mắt mình thấy đường chứ ko mù mà các bạn tự tung tự tác đâu .Mà chả hiểu sao có những bạn chờ được ebook của mình mà phải cố gắng nhờ người ta copy về rồi nhờ người khác làm ebook . Nếu các bạn thấy ebook mình làm lâu quá hay làm tệ quá thì nói mình nhé ^_^ .
7.Cuối cùng là xin hãyTÔN TRỌNG NGƯỜI KHÁC CŨNG CHÍNH LÀ BẠN ĐANG TÔN TRỌNG BẢN THÂN MÌNH
Cám ơn các bạn ghé thăm blog và chúc mọi người một ngày tốt lành.
[…] Đọc […]
thanks bạn
Co nhieu chap moi qua ha! Ki niem tan the em nhi! Thanks nhieu nha!
bé Min post nhân ngày tận thế đó ss =)) .